Lá cứ xanh rồi lá đổi vàng
Hoa cứ nở, hoa tàn, hoa rụng
Sông cứ chảy miệt mài năm
tháng
Về với cội nguồn biển mẹ mênh
mông
Nếu là hoa: xin một lần thơm
ngát
Rực rỡ sắc màu tô thắm đất quê
hương
Được làm sông: cuộn mình về
biển rộng
Dòng nước đầy vơi chảy mãi đến
vô cùng
Đời vẫn vui khi làm chiếc lá
Bình minh lên làm bạn với mây
trời
Suốt đời lá hút nắng hồng bền
bỉ
Xanh hết mình, khô xác, nhẹ rơi.
October 27, 2020
Lương Duyên Mạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét